0 reply
0 recast
0 reaction
10 replies
1 recast
16 reactions
Wilhelm Reich, một học trò của Freud, đã nhận ra rằng những cảm xúc bị dồn nén không đơn thuần biến mất mà thay vào đó, chúng "đóng băng" trong cơ thể dưới dạng những căng thẳng cơ bắp mãn tính. Ông mô tả cơ thể con người như một bản đồ cảm xúc sống động, nơi mỗi vùng căng cứng kể lên một câu chuyện về những trải nghiệm chưa được giải quyết. Theo Reich, khi chúng ta liên tục kìm nén cảm xúc - có thể vì áp lực xã hội, kỳ vọng gia đình, hay chính sự sợ hãi của bản thân - cơ thể sẽ phát triển những "lớp giáp xác thịt" - tạm gọi là “thể giáp” để bảo vệ chúng ta khỏi cảm giác đau đớn. Không phải là áo giáp bằng sắt thép, mà là bằng thịt da, gân cơ. Một loại áo giáp sinh ra để tự vệ khi người ta không thể chiến đấu hay trốn chạy, mà buộc phải chịu đựng. 0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
Điều này không phải là sự lựa chọn có ý thức. Chiếc “thể giáp” không được chế tạo bằng ý chí, mà bằng phản ứng sinh học. Theo giả lập của trường phái Thân Nghiệm [Somatic Experiencing], k,hi chúng ta bị đe dọa nhưng không thể phản ứng một cách tự nhiên, cơ thể tạo ra một phân tử áp-điện [piezo-electric charge] tích trữ trong hệ thần kinh, chờ ngày được giải phóng. Nhưng trong xã hội hiện đại, nơi mà “giữ bình tĩnh” là đức hạnh và “kiểm soát bản thân” là dấu hiệu của trưởng thành, ta học cách chịu đựng chứ không học cách hóa giải. Theo thời gian, năng lượng bị kìm hãm đấy lại trở thành đau nhức, căng thẳng mãn tính, hoặc những cơn lo âu, trầm cảm không rõ nguồn cơn. 0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
3 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction