Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction
Phongkin
@phongkin
Ai cũng nghĩ nỗi đau lớn nhất là không đạt được điều mình muốn. Nhưng có một nỗi đau khác âm thầm hơn, rỗng hơn, không ai dạy ta cách gọi tên: đó là khi ta đã đạt được rồi — và nhận ra, mình không còn biết phải làm gì nữa. Khao khát cho ta động lực. Mất mát cho ta nước mắt. Nhưng đạt được… lại buộc ta sống tiếp với một khoảng trống không dự tính trước. Ta tưởng mình sẽ hạnh phúc. Nhưng thứ vừa đạt được lại chẳng còn khiến tim mình rung như lúc nó còn xa.
3 replies
0 recast
8 reactions
Phongkin
@phongkin
Thành ra, đôi khi ta không cần có tất cả. Ta chỉ cần có vừa đủ để còn đường mà đi tiếp. Còn nếu một ngày bạn đạt được điều từng làm bạn thèm sống – và vẫn thấy trống… hãy nhớ: đó không phải vì bạn sai. Mà vì con người ta không sống bằng đích đến. Chúng ta sống bằng cái gì còn sót lại sau khi đã chạm tới. ***
0 reply
0 recast
0 reaction