0 reply
0 recast
0 reaction
1 reply
0 recast
12 reactions
Mình khóc khi Vịnh sưa hy sinh trên mái kho vũ khí để ra tín hiệu cho quân ta, khi Lượm ngã xuống trong trận tấn công của địch, khi Quỳnh Sơn ca vỡ tim vì đau đớn trước những việc làm xấu của gia đình. Mỗi trang sách là một nhát dao, nhắc mình rằng chiến tranh tàn khốc thế nào, và những thiếu niên ấy đã dũng cảm ra sao. Cậu biết không, ở tuổi 13, 15, mình chỉ lo bài kiểm tra, còn các em ấy đối mặt với cái chết, với những nhiệm vụ nguy hiểm. Đọc xong, mình thấm thía câu nói: “Đừng hỏi Tổ Quốc đã làm gì cho ta, hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ Quốc”. Cậu, hãy đọc Tuổi thơ dữ dội, để trân quý hơn hòa bình hôm nay, và để thấy rằng, chúng mình nợ các thế hệ trước rất nhiều. 0 reply
0 recast
4 reactions