Content pfp
Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
🌷 LÀM THẾ NÀO ĐỂ BỚT PHÒNG VỆ | The School Of Life Một trong những phẩm chất chúng ta nên nhiệt thành dẹp bỏ nhất khi muốn trở thành một “người trưởng thành cảm xúc” - loại người vừa khó nắm bắt, vừa đáng quý - là tính phòng vệ. Đây là phản ứng đã góp phần phá vỡ nhiều mối quan hệ, khiến gia đình tan nát và môi trường làm việc rối loạn hơn bất kỳ thói xấu nào khác. $DEGEN
6 replies
0 recast
1 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Điểm dễ nhận biết nhất ở người phòng vệ là phản ứng gây khó chịu, phủ nhận hoặc cáu kỉnh mỗi khi ai đó đưa ra nhận xét về tính cách hoặc thói quen của họ. Đôi khi, những gì chúng ta cố nói sẽ bị gạt đi vì lý do rằng chính chúng ta cũng không hoàn hảo, nên chẳng có quyền sửa dạy ai (mặc dù, nghịch lý thay, chính sự thiếu hoàn hảo của mình lại giúp ta nhận ra điểm yếu của người khác). Hoặc có khi ý kiến của ta bị nghi ngờ về động cơ: có người sẽ cho rằng ta nói vậy chỉ vì ghen tỵ, cảm thấy bị đe dọa, hoặc vì ta mang thành kiến nào đó về một giới tính, giai cấp, hay sắc tộc. Tất cả đều nhằm tránh đi sự thật khó chịu rằng ta thực lòng quan tâm mới nói điều đó.
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Đôi lúc, phân tích của ta còn bị bác bỏ với lý do nào đó từ một “trọng tài” tưởng tượng, người không hề có mặt ở đây nhưng lại như đang quan sát và phán xét từ một góc độ “cao siêu” hơn. Chẳng cần khảo sát hay phỏng vấn, họ vẫn tự tin khẳng định rằng: “Bạn bè của anh/chị sẽ không đồng ý…” “Mẹ anh/chị không nghĩ thế đâu…” hoặc một cách hùng hồn hơn là “Giờ chẳng ai nghĩ như vậy nữa đâu…”
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Khi không khí căng thẳng thêm một chút, ta có thể bị cáo buộc là nhẫn tâm vì đã nói những điều như thế: “Sau tất cả những gì tôi đã làm cho bạn…”, “Tôi đã đối xử tốt với bạn cả cuối tuần…” hay “Tôi đã chăm bạn lúc ốm…”. Có khi, người đối diện còn lấy lý lẽ xã giao ra để từ chối cuộc đối thoại. Họ có thể nghĩ ý kiến của ta đáng suy ngẫm, nhưng sẽ chẳng xem xét ngay đâu, vì cách nói của ta quá “vô lễ”, “công kích” hay quá kích động (và có lẽ họ sẽ chỉ cân nhắc khi ta đã bình tĩnh, điều nghe thôi đã khiến ta muốn bùng nổ thêm). Cuối cùng, để hoàn toàn kết thúc mọi đối thoại, ta sẽ bị nhấn chìm trong nỗi yếu đuối mà họ tạo ra: “Tôi quá đau lòng không thể nghe thêm gì nữa…” hay “Cứ tiếp tục là bạn sẽ khiến tôi đau tim đấy…”
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Để thoát khỏi cái ngõ cụt ấy, điều đầu tiên cần làm là hiểu nguyên nhân sâu xa và gốc rễ của tính phòng vệ: đó là sự thiếu hiểu biết về bản thân. Ta bừng bừng tức giận trước nhận xét của người khác vì trong lòng mình, ta không thực sự rõ bản thân là ai. Ta cáu giận vì không có được bức chân dung rõ ràng về các điểm mạnh, điểm yếu của mình, vì ta dao động liên tục giữa niềm kiêu hãnh mong manh với nỗi sợ hãi thăm thẳm trước những khuyết điểm.
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Người thấu hiểu bản thân đã vượt qua những bất ổn ấy. Họ từ lâu đã thay sự cầu toàn và tự ti bằng một cái nhìn sáng suốt hơn về mình, cả ở mặt tích cực lẫn tiêu cực. Họ đã thăm dò tâm trí mình một cách tự tại, không cần đến những người bạn đời giận dữ hay đồng nghiệp đổ lỗi, và đã có thể “kiểm kê” tâm hồn mình một cách kỹ lưỡng. Vì vậy, không có điều gì mà kẻ thù lớn nhất của họ có thể nói ra mà họ chưa – với sự thực tế – dũng cảm thừa nhận hoặc điềm nhiên bác bỏ.
0 reply
0 recast
0 reaction

Senoritaa pfp
Senoritaa
@senoritaa
Một số điều mà họ tự nhận thức có thể khá nặng nề: đúng, họ thực sự hơi ngớ ngẩn. Thật không may, họ có thể không giỏi trong chuyện tình cảm. Buồn thay, có lẽ họ cũng chưa phải là một người cha hay người mẹ tuyệt vời. Thậm chí, họ đã già đi rất nhiều… Nhưng những điều này không còn là bí mật; chúng đã được ngẫm nghĩ và tiêu hóa rồi, không cần phải nằng nặc khẳng định điều ngược lại trong sợ hãi hay cay đắng.
0 reply
0 recast
0 reaction