0 reply
0 recast
0 reaction
3 replies
0 recast
9 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
Bố tôi mất năm 42 tuổi, nhà tôi 8 anh em. Một mình mẹ tôi nuôi hết 8 anh em, tôi là đứa thứ 7. Mẹ tôi phải đi làm công nhân, phải đi rửa bát cho hàng phở, tôi cũng phải theo mẹ đi rửa bát. Một mình mẹ tôi đi làm nuôi đủ các con Trần Hiếu, Trần Tiến…
Có ba bài hát mời đến hàng tỷ đồng tôi cũng không hát, mời mấy cũng chịu. Đó là bài Chị tôi, bài Mẹ tôi và bài Quê nhà. Tôi không hát nổi vì đang hát kiểu gì cũng khóc.
Mọi người để ý sẽ thấy, bài nào của tôi cũng có hình bóng mẹ tôi dù tôi không viết về mẹ. Và rất nhiều bài tôi viết đều có chữ "mẹ". Ví dụ như bài Ngẫu hứng phố có đoạn "Hà Nội có lần khóc thầm, chạy lên thang gác bóng mẹ còn đâu, Hà Nội có gì rất đau, người ta yêu dấu đi không trở lại".
Hình ảnh của mẹ luôn quanh quẩn trong đầu tôi". 0 reply
0 recast
2 reactions