Content pfp
Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction

Manifestdreams pfp
Manifestdreams
@manifestdreams2
Truyện ngụ ngôn triết học: CÁI TÔI ĐƠN GIẢN và CÁI TÔI PHỨC TẠP. Cái Tôi Đơn Giản: Này, sao lúc nào cậu cũng làm mọi thứ rối rắm thế? Cuộc sống chỉ cần ăn, ngủ, làm việc, tận hưởng là đủ rồi mà. Cái Tôi Phức Tạp: Đơn giản thế à? Nhưng cậu có bao giờ tự hỏi tại sao mình tồn tại, ý nghĩa của những lựa chọn mình đang làm, hay hậu quả của chúng trong vũ trụ này không? Cái Tôi Đơn Giản: Ôi trời, vũ trụ gì chứ! Tôi chỉ muốn ăn một bữa ngon, xem một bộ phim hay, thế là vui rồi. Cậu nghĩ nhiều quá làm gì cho mệt? Cái Tôi Phức Tạp: Nhưng nếu không nghĩ, làm sao cậu biết mình đang thực sự sống, hay chỉ đang trôi qua ngày này qua ngày khác như một cỗ máy? Cậu không tò mò về những tầng sâu hơn của tâm trí, về cách mà mọi thứ liên kết với nhau à?
3 replies
0 recast
5 reactions

Manifestdreams pfp
Manifestdreams
@manifestdreams2
Cái Tôi Đơn Giản: Cậu nói nghe hay đấy, nhưng mà… phức tạp quá! Tôi chỉ cần biết hôm nay trời đẹp, đi dạo một vòng là đủ. Cậu có thấy mặt trời sáng nay đẹp không? Chỉ cần ngắm là thấy đời đáng sống rồi. Cái Tôi Phức Tạp: Ừ, mặt trời đẹp thật. Nhưng cậu có bao giờ nghĩ ánh sáng đó mất 8 phút để đến được mắt cậu? Rằng nó là kết quả của hàng tỷ năm tiến hóa vũ trụ, và chính sự tồn tại của cậu cũng là một phép màu xác suất?
0 reply
0 recast
0 reaction

Manifestdreams pfp
Manifestdreams
@manifestdreams2
Cái Tôi Đơn Giản: Thôi, thôi! Cậu làm tôi chóng mặt rồi đấy. Tôi không cần biết chuyện hàng tỷ năm trước. Tôi chỉ muốn uống một cốc cà phê và nghe nhạc thôi. Cái Tôi Phức Tạp: Cà phê à? Cậu có biết hạt cà phê đó đến từ đâu, ai trồng nó, và cả chuỗi cung ứng toàn cầu để nó nằm trong cốc của cậu không? Mỗi hành động nhỏ đều là một phần của mạng lưới khổng lồ.
0 reply
0 recast
0 reaction

Manifestdreams pfp
Manifestdreams
@manifestdreams2
Cái Tôi Đơn Giản: Được rồi, tôi thua! Nhưng mà này, đôi khi cậu nên thử sống như tôi một chút đi. Thưởng thức khoảnh khắc, đừng phân tích nó. Cảm nhận cái gió mát trên mặt, đừng băn khoăn nó đến từ đâu. Cái Tôi Phức Tạp: …Cậu nói cũng có lý. Có lẽ tôi nên thử ngừng phân tích mọi thứ một lúc. Chỉ một lúc thôi nhé. Đi dạo không? Cái Tôi Đơn Giản: Haha, giờ mới chịu nghe! Đi, ra công viên, ngắm cây, hít thở. Đơn giản là sống thôi! Cái Tôi Phức Tạp Được rồi, nhưng nếu tôi bắt đầu nghĩ về vòng tuần hoàn carbon của cái cây đó thì đừng trách nhé! Cái Tôi Đơn Giản: Cậu mà nhắc đến carbon là tôi bỏ cậu lại công viên luôn đấy!
0 reply
0 recast
0 reaction