0 reply
0 recast
0 reaction
Truyện ngụ ngôn triết học: CÁI TÔI ĐƠN GIẢN và CÁI TÔI PHỨC TẠP.
Cái Tôi Đơn Giản: Này, sao lúc nào cậu cũng làm mọi thứ rối rắm thế? Cuộc sống chỉ cần ăn, ngủ, làm việc, tận hưởng là đủ rồi mà.
Cái Tôi Phức Tạp: Đơn giản thế à? Nhưng cậu có bao giờ tự hỏi tại sao mình tồn tại, ý nghĩa của những lựa chọn mình đang làm, hay hậu quả của chúng trong vũ trụ này không?
Cái Tôi Đơn Giản: Ôi trời, vũ trụ gì chứ! Tôi chỉ muốn ăn một bữa ngon, xem một bộ phim hay, thế là vui rồi. Cậu nghĩ nhiều quá làm gì cho mệt?
Cái Tôi Phức Tạp: Nhưng nếu không nghĩ, làm sao cậu biết mình đang thực sự sống, hay chỉ đang trôi qua ngày này qua ngày khác như một cỗ máy? Cậu không tò mò về những tầng sâu hơn của tâm trí, về cách mà mọi thứ liên kết với nhau à? 3 replies
0 recast
5 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction