Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction
MrTeooko
@kiencuong23
Không phải ai cũng được chọn cách sống. Có người chỉ được chọn cách chịu đựng. Thế hệ cha mẹ chúng ta là một ví dụ rất rõ. Họ sinh ra vào thời kỳ đất nước còn chật vật sau chiến tranh, lớn lên trong những năm tháng kinh tế còn nhiều bất ổn, thiếu thốn đủ đường. Họ không có khái niệm “việc nhẹ lương cao”, càng không mơ đến chuyện “làm điều mình thích”. Mục tiêu khi ấy đơn giản là: có việc làm, có tiền nuôi con, và giữ được công việc càng lâu càng tốt.
4 replies
0 recast
8 reactions
MrTeooko
@kiencuong23
Ray Dalio nói rằng: cuộc sống là chuỗi những trade-off — mỗi lựa chọn đều phải hy sinh một điều gì đó. Muốn ổn định, phải hy sinh tự do. Muốn có thời gian, phải đánh đổi thu nhập. Và thế hệ ấy đã chọn hi sinh “life” để giữ được “work”, vì trong bối cảnh của họ, lựa chọn khác gần như không tồn tại. Họ làm việc 10–12 tiếng mỗi ngày, không than, không nghỉ, không kỳ vọng. Không phải vì họ mạnh mẽ hơn, mà vì họ không có quyền yếu đuối. Hệ thống không cho phép sai sót.
0 reply
0 recast
0 reaction
MrTeooko
@kiencuong23
Không có mạng xã hội để nhìn thấy cuộc sống dễ chịu của người khác. Không có thị trường lao động mở để đòi hỏi quyền lợi. Không có khái niệm “nghỉ để hồi phục”. Chỉ có sự sinh tồn — và sự cam chịu. Trong khi đó, thế hệ trẻ ngày nay lớn lên trong một môi trường hoàn toàn khác. Tiếp cận được giáo dục tốt hơn, có quyền chọn ngành học mình yêu thích, có nhiều cơ hội thử – sai – nghỉ – bắt đầu lại. Nhiều người có thể từ chối một công việc vì áp lực quá lớn, vì sếp không biết lắng nghe, hay đơn giản vì “không phù hợp với phong cách sống”. Và điều đó không sai — vì bối cảnh đã đổi khác, thị trường đã mở hơn, và quyền lựa chọn đang thuộc về nhiều người hơn trước.
0 reply
0 recast
0 reaction
MrTeooko
@kiencuong23
Vấn đề là ở chỗ: đôi khi, thế hệ trẻ vô thức phán xét cách sống của cha mẹ mình. Cho rằng họ quá cam chịu, quá bảo thủ, quá "thiếu hiểu biết" khi cứ gồng mình làm việc như một cái máy, không biết nghỉ ngơi, không biết yêu bản thân. Nhưng nếu dùng tiêu chuẩn của hiện tại để đánh giá lựa chọn trong quá khứ, thì sẽ rất dễ rơi vào ngộ nhận. Thành tựu của cha mẹ ta là giữ cho gia đình không sụp đổ. Thành tựu của ta là sống đúng với chính mình. Thành tựu của họ là sống sót. Thành tựu của ta là tối ưu. So sánh không làm cho ta hiểu nhau hơn, nó chỉ khiến ta quên mất ai đang gánh phần nặng nhất trong bài toán đánh đổi.
0 reply
0 recast
0 reaction
MrTeooko
@kiencuong23
Không phải một bên đúng, một bên sai. Mà là hai hệ thống khác nhau, hai tập hợp trade-off hoàn toàn khác nhau. Và nếu hôm nay ta được chọn sống “cân bằng”, thì đó là vì đã có người từng chấp nhận mất đi cả sự cân bằng ấy. Hiểu điều đó không để mặc định rằng ai cũng phải cực khổ như cha mẹ mình. Mà để biết trân trọng những lựa chọn mà ta đang có — và bớt khắt khe hơn khi nhìn lại những người đã từng không có quyền chọn gì cả.
0 reply
0 recast
1 reaction