Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction
Chiuu
@chiuu
THỰC HÀNH – NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI NHẤT (Một câu chuyện của Thương – và có thể là của bạn.) Sáng nay dậy sớm, Thương mở một trang sách và đọc được câu này: “Practice is the best of all instructors.” — Publilius Syrus, nhà hiền triết La Mã Thương ngừng lại. Câu này đơn giản thôi, nhưng khiến mình nhớ về… một cô bé từng được gọi là bé Tồ. Không nhanh nhẹn. Không lanh lợi. Hỏi những câu ngây ngô đến mức khiến người lớn bật cười, và rồi gán luôn cho một biệt danh: “Con bé ngố”. Không ai ác ý cả. Nhưng với một đứa trẻ, những câu đùa ấy… âm vang trong lòng như một cái nhãn dán. Và Thương tin thật – mình là một đứa không giỏi giang gì đâu.
5 replies
0 recast
6 reactions
Chiuu
@chiuu
Cho đến năm lớp 8. Cô giáo dạy Toán, một người không bao giờ khen mình “thông minh” – nhưng lại kiên nhẫn đến mức đáng nể. Cô không chê trách khi mình sai – chỉ yêu cầu… giải lại. Sai ở đâu – sửa ở đó. Giải 10 đề, sai 5, thì 5 đề đó là đề phải giải lại trước. “Cái gì làm sai được thì cũng làm đúng được, miễn là con đừng bỏ cuộc.” – cô nói. Và chính cái việc “lặp đi lặp lại đến khi phản xạ” đó đã đưa Thương đến giải học sinh giỏi Toán và Văn cấp thành phố năm ấy. Không thần kỳ. Chỉ là có người tin – và mình luyện tập đủ lâu. Lên cấp 3, học trường tư. Lần đầu thấy thầy giáo yêu cầu bọn mình cầm 3 quyển đề dày, ngồi 2 tiếng liên tục chỉ để giải bài số 1 từ các đề khác nhau.
0 reply
0 recast
0 reaction
Chiuu
@chiuu
c đó mình không hiểu. Sao không giải từng đề cho hết? Sao lại cứ bài 1 – rồi qua đề khác cũng bài 1? Mãi sau này mới hiểu: “Repetition is the mother of learning.” – Tony Robbins Bài 1 ấy chính là dạng chắc chắn luôn ra. Bọn mình luyện – cho đến khi nhắm mắt cũng làm được. Hết bài 1 chúng mình lại lặp lại phương pháp đó với các bài dạng tiếp theo. Và sau đó? mình đậu cả 3 nguyện vọng đại học. Không có điều gì bất ngờ ở đây cả. Rồi mình chọn một con đường “trái ngành”: Từ sinh viên kinh tế – chuyển hướng sang làm phim. Không ai tin – kể cả chính mình lúc đầu. Ai lại đi làm đạo diễn mà không học kinh doanh. Ai tin một cô gái “tay ngang” sau 10 năm có thể điều phối 30 con người quay một TVC gần 1 tỷ đồng?
0 reply
0 recast
0 reaction
Chiuu
@chiuu
Nhưng rồi mình làm được. Sau 10 năm. Vì mình đã làm hơn 100 dự án nhỏ hơn trước đó. Từ phim độc lập, MV ca nhạc, quảng cáo nhỏ – cái gì cũng làm, cái gì cũng thử. Không hoàn hảo – nhưng học được. Không luôn đúng – nhưng tiến bộ. 1 năm trở lại đây, Thương dành thời gian cho sở thích vẽ và đọc sách. Không học qua trường lớp. Nhưng vẽ hơn 130 bản vẽ từ sách. Trong đó hơn 100 bản đều viral. Mỗi bản vẽ cần 3 tiếng đọc, 2 tiếng vẽ – tức là khoảng 650 giờ thực hành. Lúc đầu không ai xem, không ai hiểu, không ai nghĩ nó sẽ đi xa. Nhưng Thương tin. Tin vào giá trị tri thức – và hành trình thực hành. Thương thường không hứa với ai học phát là sẽ làm được như Thương
0 reply
0 recast
0 reaction
Chiuu
@chiuu
Nó đến từ sự lặp đi lặp lại, có chủ đích, có kỷ luật. Và như Angela Duckworth – tác giả cuốn “GRIT” nói: “Effort counts twice.” Tài năng + Nỗ lực = Kỹ năng Kỹ năng + Nỗ lực = Thành tựu Nếu bạn thấy mình “chưa đủ giỏi” ở điều gì đó, đừng vội mặc định “mình không hợp”. Hãy tự hỏi: • Mình đã luyện tập đủ chưa? • Mình đã sửa sai thật sự chưa? • Mình có dám “đứng dậy” sau mỗi lần làm chưa tốt? Vì thực hành không nói dối. Thực hành sẽ trả lời bạn bằng chính kết quả bạn gặt được. Và nếu bạn đang tìm một điều gì đó đủ ý nghĩa để dốc hết lòng thực hành, hãy chọn điều khiến bạn sáng mắt lên khi nghĩ đến nó.
0 reply
0 recast
0 reaction
Chiuu
@chiuu
Vì đó có thể là “nghề”, là “duyên”, hoặc là “sứ mệnh” của bạn trong đời. Sáng nay Thương đã ✅ Dậy 6:00 ✅ Đọc sách 30p ✅ Lên Plan 15p ✅ Viết + đăng bài 30p Càng chăm chỉ, càng may mắn.
0 reply
0 recast
0 reaction