0 reply
0 recast
0 reaction

Bạn đã bao giờ trì hoãn mãi một việc, dù biết rất rõ rằng điều đó sẽ tốt cho mình chưa?
Đó có thể là dành ra 30 phút để tập thể dục, hoàn thành nốt bài luận còn dang dở, hay chỉ đơn giản là sắp xếp lại góc học tập cho gọn gàng hơn.
Chúng ta ắt hẳn đều có những ngày như thế — và chính mình, chỉ vài tiếng trước thôi, cũng đang do dự xem hôm nay có nên viết một bài blog lên trang cá nhân hay không, đơn giản chỉ vì “mình chưa có hứng lắm”.
Nhưng rồi, mình vẫn cố thử ép bản thân ngồi vào bàn, bật playlist nhạc quen thuộc, và viết ra bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu.
Và thực ra, đây chính là cách mà mình thường tìm lại cảm hứng mỗi khi không biết viết gì.
Dường như những bài viết “viral” nhất của mình đều xuất phát từ những mình lần viết nhật ký với một mục đích rất đơn giản: trút hết mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu và như là một cách để dọn dẹp lại “khu vườn tâm trí”.
Khi mình viết được một dòng, rồi hai dòng, mọi thứ bắt đầu đi đúng theo flow của nó, những dòng suy nghĩ như thế cứ nối tiếp nhau mà tuôn ra.
Và mình nhận ra, phương pháp này không chỉ áp dụng trong việc viết lách, mà còn cho nhiều khía cạnh khác của cuộc sống nữa.
Mình tình cờ học được điều này từ một kênh YouTube có tên Better Ideas. Trong đó, tác giả chia sẻ rằng mối quan hệ giữa “motivation” (động lực) và “action” (hành động) không phải là đường thẳng – mà là một vòng tròn khép kín.
“Hành động tạo ra động lực, và chính động lực lại tiếp tục thúc đẩy hành động.”
Nó tương tự như một định luật vật lý mà chúng ta từng được học hồi cấp 2:
“ Khi một vật đang chuyển động sẽ tiếp tục chuyển động”.
Mình nghĩ đây là một cách nhìn rất thú vị bởi nó phá vỡ ảo tưởng về “sự sẵn sàng”. Chúng ta thường nghĩ phải đợi đến khi bản thân “có động lực”, phải có năng lượng, hay phải đủ tự tin thì mới có thể bắt đầu.
Nhưng thực tế, “cảm giác sẵn sàng” rất hiếm khi tự đến — nó thường chỉ xuất hiện sau khi chúng ta bắt đầu hành động.
Đó cũng là lý do tại sao chúng ta vẫn thường nghe rằng “lúc bắt đầu bao giờ cũng là lúc khó khăn nhất” — vì một khi đã bắt đầu rồi, mọi thứ sẽ dần đi vào quỹ đạo của nó.
Bản thân mình từng trải qua điều đó không biết bao nhiêu lần.
Có những ngày, chỉ nghĩ đến việc đặt điện thoại xuống để học thôi cũng thấy nặng nề; việc tiếp tục lướt feed hay xem videos ngắn bao giờ cũng mang lại cảm giác dễ chịu hơn so với cảnh tập thể dục thở không ra hơi hay ngồi học 1 list từ vựng dài.
Nhưng mỗi khi mình “ngừng thương lượng với cảm xúc” và bắt đầu từ một việc nhỏ —như dọn lại một góc bàn học, hay vận động nhẹ nhàng 10-15 phút —chỉ một lúc sau, khi đã “vào flow” rồi, mình chẳng còn nhớ đến lý do trì hoãn nữa..
Thật ra, não bộ con người rất thông minh,
nên ngay khoảnh khắc bạn biết rằng việc tập thể dục là tốt cho sức khỏe, viết thêm vài trang luận sẽ giúp cho bạn hoàn thành deadline đúng hạn, hay ngồi vào bàn học tiếng Anh sẽ làm đẹp CV của mình – thì bạn đã “nghĩ đủ” rồi.
Giờ là lúc hành động.
Cảm giác trì trệ hay “thiếu động lực” chỉ là “một cú lừa tinh vi của não bộ” để bảo vệ chúng ta khỏi cảm giác sợ hãi và kiệt sức.
Nhưng việc quyết định bước tiếp hay không — vẫn là ở “bạn”.
Và khi bạn đã bắt đầu bước 1 bước vào thực hiện nó, bộ não sẽ dần nhận được tín hiệu rằng “À, hóa ra việc này không hề đáng sợ như mình tưởng.”
Thế là, nó sẽ tiếp tục đồng hành cùng bạn, từng chút từng chút một.
Vậy nên, nếu bạn đang đọc đến đây và chần chừ giữa “nên làm” hay“để mai tính” — thì có lẽ, đó chính là tín hiệu để bạn bắt đầu rồi đấy. 🌱
- “An amateur waits for inspiration; pros act for it 4 replies
1 recast
7 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction