@pixelslover
Thiếu vắng anh, con tim em giá lạnh,
Buốt nhói lòng như cái rét mùa đông.
Em nhớ anh, sao nhớ đến vô cùng,
Có phải chăng... Thiếu làn hơi anh đó...?
Trời đồng tình, nên bỗng dưng nổi gió
Một mình em lẻ bước nghiêng vai gầy.
Chiều hoàng hôn, còn tím biếc màu mây
Hoa sữa thơm thêm nhớ anh nhiều lắm...