Content pfp
Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction

Phongkin pfp
Phongkin
@phongkin
“Mọi thứ bắt đầu tệ đi từ bao giờ ấy nhỉ?” Đôi khi con người ta chẳng biết làm thế nào để vượt qua mọi thứ nữa , đặc biệt là những đứa trẻ trong thân xác của người trưởng thành , phải hiểu chuyện phải ngoan thì mới có những viên kẹo ngọt . Tưởng thật đến mức chúng chai lì những đau đớn , chẳng biết khi đau sẽ khóc , khi thành công sẽ vui . Thử hỏi xem chúng đã trải qua những gì để có thể nghĩ rằng , nỗi đau về thể xác chẳng còn quan trọng , phải tuyệt vọng đến nhường nào để có thể bỏ qua và “xem thương những dấu hiệu tâm lí đang kêu gào ,..” Đôi lúc ta thương nghe câu nói của những người xung quanh “Trầm cảm thôi mà , có gì đâu mà đáng sợ , ôi dào tụi nó cứ làm quá lên …”
5 replies
0 recast
5 reactions

Phongkin pfp
Phongkin
@phongkin
Nhưng làm sao họ biết được , chỉ khi họ bước vào thế giới “đại dương đen ấy – nơi tối tăm nhưng lại là nơi để đám trẻ ấy cất lên những tiếng nói hiếm hoi của bản thân , bày tỏ cảm xúc của mình (dù có bất cần đi chăng nữa ) với chính thế giới này – mới hiểu được rằng trầm cảm nó thực sự đáng sợ , rất đáng sợ . Nó chẳng phải một con hổ vồ lấy ngay lập tức , không phải con đại bàng sà xuống phút chốc rồi lại bay mà nó như một cái hố sâu vậy – một cái hố không đáy , cứ rơi xuống rơi xuống mãi chẳng thấy điểm dừng . Nó ăn mòn thân thể , tinh thần , lí trí . Sự yêu đời , tinh thần tích cực nó cũng dần gặm nhắm rồi . Rồi cuối cùng nó để lại cho đám trẻ ấy một suy nghĩ : Rời xa thế giới này, mơ ước đến một nơi khác có thể hạnh phúc ,
0 reply
0 recast
0 reaction

Phongkin pfp
Phongkin
@phongkin
yên bình hơn ,… Chúng lớn lên từ những khổ đau bất hạnh , trưởng thành trong những trận đòn roi từ ba , những lời mắng nhiếc của mẹ . Theo thời gian , vết tích của những trận đòn roi sẽ biến mất , những giọt nước mắt từ lâu chẳng còn rơi nhưng liệu có a để ý rằng , vết tích biến mất nhưng để lại sẹo , giọt nước mắt không còn rơi nhưng tâm hồn chẳng thể lành lại . Chúng nó chịu đựng đến nỗi tự nhủ mình không được khóc vì nếu khóc thì có ai cạnh bên nó đâu , nó làm gì có chỗ dựa , và nó đâu phải là sự ưu tiên của ai đâu .
0 reply
0 recast
0 reaction

Phongkin pfp
Phongkin
@phongkin
Đáng sợ hơn là nó biết chẳng một ai cần nó cả , nên nó cũng không dám hi vọng thêm . Đứa trẻ ấy là tri kỉ của hàng vạn nỗi đau , chúng nó còn tự nhận ra điều đó cơ mà , đến lúc không thể chịu đựng được nữa cùng lắm chỉ là cài then chốt của , và rồi những giọt nước mắt lặng lẽ rơi . Chỉ thế thôi . Đối với chúng nó chỉ thế thôi .
0 reply
0 recast
0 reaction

Phongkin pfp
Phongkin
@phongkin
Đôi lúc đứa trẻ ấy chẳng còn dũng khí để bước tiếp , không đủ bản lĩnh để cầu xin ai đó ở lại , cứu chúng nó ra khỏi nơi này Những nỗi đau mà người ta mang lại cho nó , đến cuối cùng nó cũng nghĩ chỉ tại bản thân nó thôi. Chính nó là nhân vật phản diện đáng ghét , đáng…chết nhất trong cuộc đời của nó . Nhưng nó vẫn tập cần một ai đó bên cạnh . Có thể nó cho ai đó cơ hội , nó sẵn sàng vượt qua vòng kẽm đầy gai của nó , để nó đau thôi nhưng đến cuối cùng chính nó lại phải vào ở yên vị lại trong chiếc vòng gai ban đầu , dường như chiếc vòng đầy gai ấy là một phần cuộc sống của đám trẻ đó rồi . Chúng nó ước gì có thể nhớ được ngày đầu tiên cuộc sống nó giăng đầy mây đen như này …
0 reply
0 recast
0 reaction

MrTeooko pfp
MrTeooko
@kiencuong23
khóc cái chó gì
0 reply
0 recast
0 reaction