Follow me
30 Followers
Mưa phất phơ làm góc phố nhạt nhòa Trên mi ai những xót xa vụn vỡ Anh lầm lũi nhìn em qua khung cửa Bỏ giấc mơ phải nức nở giữa trời Anh giờ tựa như một đám mây trôi Lững lỡ bay chẳng biết cười hay khóc Đến hơi thở cũng nằm dài khó nhọc Tâm tư nhiều, cứ lăn lóc hắt ra
Anh muốn mình là giọt sương lóng lánh Gửi cho đời ngàn vạn ánh bình minh Để sớm mai khi hạt nắng cựa mình E ấp gọi bao ân tình thân ái Anh muốn mình đem hồn thu mê mải Đến dấu yêu khắc khoải tháng năm dài Dẫu giao mùa mưa nắng vẫn giằng giai Bao mong nhớ chờ hoài trong mong nhớ Anh muốn mình đem vần thơ dang dở Đến với người mà anh lỡ vấn vương Để cùng em chung bước mọi cung đường Cho mãi mãi tình thương luôn trọn vẹn Anh muốn mình được tròn câu thề hẹn Mối tình si vun vén tháng ngày qua Để thu sang mưa nắng khỏi nhạt nhòa Ta sẽ cùng hát "bài ca hy vọng " Anh muốn mình mãi mãi là cánh sóng
Tôi hụt hẫng, bao năm dài bồi đắp Ươm trong mơ một huyền thoại thiêng liêng Tôi cứ ngỡ duyên lành nên mới gặp Thầm tin em mãi mãi vẫn ngoan hiền Xa em lúc mây trời xanh nắng hạ Mùa thu tôi nghiệt ngã rũ bên đường Nếu em biết em chính là tất cả Thì sao đành mang đi hết yêu thương
Bao nhiêu giai điệu huy hoàng Cũng không bằng trái tim vàng ta trao Bấy nhiêu hạnh phúc ngọt ngào Để ta nhận lấy dạt dào yêu thương Nắm tay đi trọn con đường Quên đi một cõi vô thường đã qua Đắng cay ngày ấy chỉ là Một phần thi vị ngân nga bổng trầm Đôi mình hơn cả tri âm Sẻ chia sướng khổ tạo mầm thương yêu Dù cho buồn bã gặp nhiều Bao nhiêu giọt lệ bấy nhiêu giọt tình