
Haan⌘ 🦍
@banlamduocma
2345 Following
1389 Followers

☘️ĐƯỢC HỌC- Tara Westover- CUỐN TỰ TRUYỆN ĐÁNG KINH NGẠC, XÉ TÂM CAN VÀ CHẤT CHỨA NIỀM ĐAU…
🐠Sinh ra và lớn lên tại một nước Á Đông coi trọng sự học như Việt Nam, chắc hẳn tôi và đa số những người xung quanh tôi đều khuyến khích cho việc học. Học sinh đi học, có thành tích tốt là cả gia đình vui mừng, lớn lên đạt được học vị Thạc sĩ, Tiến sĩ, là được mọi người kính trọng. Nơi nơi đều coi rằng sự học là điều hiển nhiên giúp con người ta vươn tới những chân trời xa hơn, xán lạn hơn. Với tâm thế đó, tôi dường như đã mường tượng ra cốt truyện cuốn “Được học” của Tara Westover, rằng là cô gái sinh ra trong một điều kiện nào đó khắc nghiệt, không được đến trường mà chỉ tự học ở nhà, đến năm 17 tuổi, cô vào học Đại học và rồi chân trời tri trức bừng sáng trong cô, 10 năm sau đó cô đạt học vị Tiến sĩ, cả gia đình, làng xóm đều vui mừng, tự hào… NHƯNG KHÔNG, cuốn truyện đau đớn và giằng xé, cuốn truyện không phải kết thúc Happy Ending cho cô Tiến Sĩ như tôi hằng nghĩ, mà nó day dứt cho cô hơn rất nhiều.
🐳Tara sinh ra trong một gia đình độc hại, bố cô quá sùng đạo, và có niềm tin rằng chính phủ, hệ thống giáo dục, hệ thống y tế là những thứ xấu xa, nhồi sọ và đi ngược quy luật tự nhiên, đi ngược ý Chúa; còn mẹ cô quá nghe theo lời bố. Do đó gia đình cô KHÔNG BAO GIỜ đi bệnh viện, mà chỉ chữa bệnh ở nhà bằng phương thuốc của mẹ, KHÔNG CHO BẢY ĐỨA CON đến trường mà chỉ học thông qua tự đọc sách ở nhà. Tara, tất nhiên nhiễm sâu ý niệm đó của gia đình mình. Nhưng bằng một sức mạnh nào đó bên trong, khi cô dần tiếp xúc với kiến thức, cô trỗi dậy trong mình ý định đi học để thu nhặt kiến thức. Năm 17 tuổi, cô đã vượt qua kỳ thi đánh giá năng lực để vào học Đại Học, đó là lần đầu tiên cô được đến trường.
☘️Để được học, Tara đã phải vật lộn với cả tâm can lẫn vấn đề tiền bạc, bởi bố mẹ cô không ủng hộ việc học, thậm chí cô còn không dám nhận trợ cấp Chinh phủ bởi vì cô vẫn tin là Chính Phủ là xấu xa như bố cô nói. Có lần cô bị đau răng, vừa không có tiền, vừa không tin vào hệ thống y tế, cô không đi bác sĩ mà để mặc cho cơn đau hành hạ trong mấy tháng trời. Tôi không thể tin được một cô gái sinh năm 1986, sống tại nước Mỹ cường quốc thế giới mà lại có thể bị tình trạng như vậy.
🌤️Thê thảm hơn, bố mẹ và gia đình không công nhận cô, cho rằng việc Tara đi học, có tư tưởng chống lại người anh bạo hành là bị quỷ ám. Khiến cô bị mộng du, gào thét và bị bệnh tâm lý… Trong khi gia đình cô lại giàu có lên nhờ việc kinh doanh bán sản phẩm tinh dầu chiết xuất thảo mộc, cô lại càng khổ sở hơn bởi những ý nghĩ mâu thuẫn, thậm chí cô còn không tin vào bản thân mình… Kết thúc truyện, vẫn là những đau đáu, những đấu tranh, những nỗi niềm thống thiết từ Tiến sĩ Lịch sử Tara về con đường mình đã chọn, về gia đình và những mảnh vỡ bên trong mình.
⭐️Sách hay, bạn nên đọc nhé. Để biết quý trọng những người trân trọng kiến thức của bạn, khuyến khích việc học, để biết rằng được học đường đường chính chính là một ngôi nhà ấm áp làm sao. Các bé học sinh và người lớn, hãy học nhé, thêm một kỹ năng ta bớt đi được một lời nhờ vả, ta trân quý chính bản thân mình, ta được hạnh phúc trong quá trình ĐƯỢC HỌC! 0 reply
1 recast
6 reactions

Bạn cảm thấy không hợp phong cách dịch của dịch giả này thì bỏ qua và tìm cuốn sách của dịch giả khác mà bạn thấy hay. Thông thường thì mỗi tác phẩm khi xuất bản thì đôi khi có 2 đến 3 dịch giả dịch, bạn chỉ cần tìm dịch giả phù hợp. Hay hay dở chỉ là cảm xúc cá nhân, bạn có thể chê dịch giả này nhưng người khác họ thích dịch giả mà bạn chê.
* Không phải lỗi chính tả
Mỗi khi bạn đọc một tác phẩm nào mà thấy sai lỗi chính tả quá nhiều và tần suất dày đặc thì phải coi lại vì đôi khi đó là lời thoại của một nhân vật nói ngọng hay bị tật về phát âm vì khẩu âm không chuẩn. Một vài tác phẩm sai lỗi chính tả như Chúa Ruồi , cậu bé là dân Cockney có khẩu âm không chuẩn nên nói ngọng( từ dây leo -> dây neo), Cuộc săn cừu hoang của Haruki Murakamivới lời thoại của người cừu, hay tác phẩm Hoa trên mộ Algernon với giọng nói của Charlie.
* Bạn là người thích cuộc sống “ngọt ngào”
Hai tác phẩm Chúa Ruồi qua chuyển ngữ của Lê Chu Cầu hay Bắt trẻ đồng xanh qua chuyển ngữ của Phùng Khánh là 2 tác phẩm mà tôi thấy bị chê quá nhiều. Tôi chỉ cười vì chắc mấy bạn có một tâm hồn " Quá trong sạch, liêm khiết như pha lê" nên không chấp nhận cảnh "ăn thịt" va "thanh toán "lẫn nhau trong Chúa ruồi hay không chấp nhận một thằng học sinh "mất d_ạy, ngỗ ngược, trốn học,chử_i tụ_c..." như Holden Caulfield trong Bắt trẻ đồng xanh.
Các bạn có thể chê vì bản thân không hợp với văn phong tác giả, bối cảnh tác phẩm hay nhân vật chính nhưng chê dịch giả dịch dở thì tôi xin chịu (Không tranh luận vì mất thời gian). Vì bản thân tôi khi đọc 2 tác phẩm này thì không gặp vấn đề gì về câu từ và cũng có nhiều người thích 2 bản dịch này. Nên bạn có thể chờ một nhà phát hành hay xuất bản nào dịch lại tác phẩm này với dịch giả khác rồi phát hành. Như cuốn “Về với gia đình” xuất bản cùng lúc với 2 dịch giả khác nhau và 2 nhà phát hành khác nhau. Bố già nếu bạn không hợp với Ngọc Thứ Lang thì có thể tìm bản dịch của Nguyễn Minh, Đoàn Tử Huyến, Đặng Phi Bằng....
Lời kết
Tôi xin trích dẫn lại lời của nhà văn C.S. Lewis trong tác phảm “Một thử nghiệm phê bình” qua bản dịch của Nguyễn Công Nam thay cho lời kết như sau :
Chúng ta buộc phải nói rằng, cái nguyền rủa một cuốn sách không phải là do có những cách đọc dở mà là vì vắng những cách đọc hay.
Cho nên sách hay hay dở chỉ là cảm xúc cá nhân và người đọc không biết cách đọc hay cho cuốn sách mà họ chê dở.
Như tác phẩm "Chiến tranh và chiến tranh" của Krasznahorkal László, nếu bạn không biết cách đọc thì sẽ thấy nó dài lê thê, nhưng khi biết cách đọc thì bạn sẽ thấy nó hay.
Bài viết này là kinh nghiệm cá nhân của tôi trong quá trình đọc sách, nó có thể đúng với tôi nhưng có thể sai với bạn.
------------
Triệu Dương 0 reply
0 recast
2 reactions

* Dịch giả và dịch phẩm
Dịch giả thì có nhiều loại nhưng đối với những dịch giả nổi tiếng thời xưa hay kỳ cựu trên văn đàn : Dương Tường, Lê Chu Cầu, Trịnh Lữ, Phùng Khánh & Phùng Thăng, Đoàn Tử Huyến, Thuý Toàn, Huỳnh Phan Anh, Cao Xuân Hạo, Vũ Kim Thư, Giáp Văn Chung….hay những dịch giả thời nay như An Lý, Lê Đình Chi, Trần Tiễn Cao Đăng….đã khẳng định vị trí của họ mà bạn không thể hiểu được khi đọc những tác phẩm của họ dịch thì bạn vui lòng bỏ qua. Bởi khi bạn chê bản dịch của họ dở thì tôi nghĩ rằng chỉ là một bộ phận người chê thôi và khá ít vì ngoài bạn ra thì vẫn còn nhiều người thích những tác phẩm của những dịch giả này.
Bạn có thể chê cả cuốn sách này dở vì khả năng đọc hiểu tiếng việt của bạn không tốt như những người khác nhưng có bao giờ bạn tìm hiểu tác phẩm gốc vốn dĩ khúc chiết, trúc trắc, dài lê thê thì dịch giả giỏi khi dịch ra tiếng việt sẽ cố gắng truyền tải “tinh thần” của tác phẩm và giữ nguyên sự khúc chiết, trúc trắc, dài lê thê thế đó. Ví dụ tác phẩm “chiến tranh và chiến tranh” (War and war) của nhà văn Krasznahorkal László vốn đã không dùng dấu chấm câu, đôi khi cả 3 đến 5 trang sách cũng chẳng có một dấu chấm câu vi đó là văn phong của Krasznahorkal László nên dịch giả Giáp Văn Chung khi chuyển ngữ đã cố gắng không dùng dấu chấm câu hay tách từng đoạn ra để giữ tác phẩm đúng ý đồ của tác giả.
Có những dịch giả dịch phóng tác, đôi khi sai luôn văn bản gốc nhưng cả đoạn văn đều nêu lên ý chính của đoạn đó, người đọc vẫn hiểu nội dung của tác phẩm đó nên chẳng có gì là hay hay dở mà là phù hợp hay không phù hợp với bạn. Vì đó là phong cách của dịch giả đó, vài dịch giả dịch phóng tác như Trịnh Lữ dịch Nhạc đời may rủi (Paul Auster), Ngọc Thứ Lang dịch Bố Già, Bùi Giáng dịch Hoàng Tử Bé. Dĩ nhiên thì những dịch giả này vẫn có rất nhiều người thích. 0 reply
0 recast
0 reaction

KINH NGHIỆM KHI ĐỌC VĂN HỌC KINH ĐIỂN
--------
Khi bạn đọc bất cứ tác phẩm văn học kinh điển nào thì tôi nghĩ rằng chúng ta vui lòng tìm hiểu tác giả gồm thông tin tiểu sử, là người nước nào, phong cách sáng tác của tác giả, thời gian tác giả sống, hoàn cảnh sáng tác tác phẩm, bối cảnh trong tác phẩm, nhân vật chính với tính cách và hoàn cảnh ra sao ?
Rồi sau đấy tìm hiểu dịch giả : thông tin tiểu sử, văn phong dịch, dịch giả đã từng dịch những tác phẩm nào để hiểu dịch giả là người như thế nào.
Sau đó mới chọn nhà phát hành hay nhà xuất bản. Mỗi nhà thì đều có đặc trưng và thế mạnh riêng, tốt hay xấu thì cũng có.
Tại sao phải tìm hiểu thông tin trên vì muốn hiểu một tác phẩm văn học thì bắt buộc người đọc phải hiểu được người sáng tác (tác giả) theo thể loại nào, người chuyển ngữ và cả thời đại nó ra đời để tránh “phê phán” theo lối “cảm tính”.
* Đừng phán xét một tác phẩm theo cảm tính
Có những tác phẩm ra đời phản ánh cả một thời đại trong quá khứ, hay lịch sử - chính tr_i_ của một quốc gia, một sự kiện hay một phong trào trong lịch sử. Đôi khi là suy tư của tác giả về một quốc gia như các tác phẩm của M.V. Llosa (Trò Chuyện Trong Quán La Catedral, thành phố và lũ chó). Đó là tiếng nói của tác giả về bản tính xấu xa và ghê rợn của con người như Chúa ruồi của William Golding. Đôi khi đó cả một phong trào hay phong cách sống có thật của một bộ phận người trong lịch sử của một quốc gia như Đại gia Gatsby của F. Scott Fitzgerald….vân vân.
Khi bạn đọc bất cứ tác phẩm văn học kinh điển, hậu hiện đại, hay cả hiện đại thì đừng dùng tư tưởng hiện tại hay cảm xúc cá nhân để phán xét tác phẩm đó vì có thể tư tưởng và nhân vật trong một tác phẩm nào đó nếu xảy ra ở thời nay có thể sai và không được ủng hộ nhưng ở quá khứ thì nó đã từng đúng hay đã xảy ra tại thời đại mà nó ra đời.
Còn mấy bạn khi đọc văn học kinh điển nhưng muốn tìm cái kết có hậu hay muốn rút ra được bài học nào tích cực thì tôi nghĩ bạn nên đọc truyện cổ tích hay các sách đạo đức cổ nhân. Con nếu ai chê những tác phẩm nào đó thô thiển, bạo lực hay nôi dung "SẼ" như các tác phẩm của Haruki Murakami thì bạn chỉ cần nói sách này không hợp chứ chê tác phẩm này dở thì đấy là “cảm xúc cá nhân” và “đầy cảm tính” của bạn chứ không tượng trưng cho nhiều người. 3 replies
0 recast
8 reactions
1 reply
1 recast
17 reactions
2 replies
1 recast
6 reactions
2 replies
1 recast
11 reactions

Hãy đọc cuốn sách này nếu bạn đã từng hoặc vẫn đang chìm sâu trong nỗi đau khổ tuyệt vọng vì mất đi tình yêu, mất đi người yêu.
Biết đâu, thông qua những câu chuyện có thật trong đây, bạn sẽ có cơ hội được kết nối với người thân yêu để hỏi những câu hỏi chưa kịp nói ra, và sẽ nhận được những câu trả lời và niềm an ủi cùng với tình yêu thương sâu sắc làm nên sức mạnh và ý nghĩa của cuộc đời bạn.
Mình gõ lại bên dưới một trích đoạn hay ở trang 590, trong câu chuyện Carolyn kết nối với người con trai đã t.u* t.u* của cô ấy:
“Và như Aaron đã nói rõ: “chưa có ai bỏ đi, và chẳng có gì mất mát.”
Sự thật là những người thân yêu của chúng ta chẳng thể ở đâu ngoài ở gần chúng ta. Những cảnh giới cao hơn chồng lấn và thẩm thấu với cảnh giới của chúng ta. Và mặc dù năm giác quan của ta nói với chúng ta một câu chuyện khác, nhưng chúng ta vẫn mãi mãi là một với những người ta quan tâm. Tình yêu ta dành cho họ luôn luôn ở cùng họ, cũng như tình yêu họ dành cho ta luôn luôn ở với ta.
Điều này không chỉ đơn thuần là ý niệm xoa dịu chúng ta mà thực tế nó chính là chân lý của thế giới tâm linh. Giống như thứ dầu vẽ trên tấm toan linh hồn, tình yêu thương mà chúng ta đã trao và nhận – vì trao là nhận – đã trở thành một phần vĩnh cửu trong con người chúng ta…
Tình yêu thương được thể hiện bằng cơ thể, hình hài, nhưng nó không chết đi cùng cơ thể. Khi chúng ta nảy sinh tình yêu thương và chia sẻ nó, nó sẽ không bao gờ có thể mất đi.”
Trích “Món quà của linh hồn” – Robert Schwartz, đây là phần hai của cuốn “Kế hoạch của linh hồn” cùng tác giả ❤️❤️❤️. 1 reply
0 recast
15 reactions

TRIỆU PHÚ KHU Ổ CHUỘT - VIKAS SWARUP 💸
Câu chuyện bắt đầu với sự kiện gây chấn động tại đất nước Ấn Độ: một anh chàng làm bồi bàn 18 tuổi, xuất thân bần hàn (vì mồ côi cả cha lẫn mẹ) trả lời đúng chính xác 12 câu hỏi (đúng ra là 13 câu) trong chương trình ALTP (Ai là tỉ phú).
Thay vì được vinh danh và được truyền thông đem ra để tung hô và khen ngợi, cậu chàng này bị cảnh sát bắt, bị bế vào đồn và bị tr.a t.ấ.n dã man nhằm bắt ép cậu thừa nhận một hành vi cậu không hề làm: gian lận trong cuộc thi!
Nhưng, như chính đồng xu mà cậu được trao tặng bởi một ông cụ làm nghề bói toán, cuộc đời của cậu luôn được lật ngửa vào những lúc tăm tối nhất. Sự sắp xếp các sự kiện ngẫu nhiên trong cuộc đời cậu, từng biến cố một, đã thay phiên nhau giúp cậu cân bằng lại cuộc sống - to tát hơn là sự sống của chính cậu đúng thời điểm. Sự xuất hiện của luật sư Smita, của người bạn Salim, của những người đã cưu mang cậu từ lúc cậu lọt lòng, và những công việc mưu sinh, những trải nghiệm đắng chát mà chính bản thân cậu nếm thử, tại Drahavi - khu ổ chuột lớn nhất Ấn Độ, hay tại Mumbai, tại Agra… đã giúp cho vận may của cậu trở nên khó ngờ hơn bao giờ hết.
Nhưng có lẽ, vậy may đó chỉ dành cho cậu, khi cậu đã phải chịu đựng quá nhiều thiệt thòi ngay từ lúc sinh ra, khi hình ảnh cậu luôn mơ về là người đàn bà mặc áo trắng quấn sari, mái tóc luôn bị che mờ bởi gió lất phất bế trên tay đứa con bé bỏng (vì cậu khao khát hơi thở và tình yêu của mẹ đến nhường nào); và khi bản thân cậu là người thông minh, tốt bụng, nhanh nhạy và can đảm nhất…
Dẫu chăng, tác phẩm luôn khiến người đọc thoả mãn, vì kẻ xứng đáng bị trừng phạt luôn nhận được hình phạt thích đáng, và những người như cậu bé, như Salim, hay Nita, hay những người nghèo khốn đốn nhất, cũng nhận được những phần quà xứng đáng cho bản thân 🍀 Tôi gọi đó là những chiếc bánh ngọt ngọt ngào để xoa dịu phần nào những cay đắng và tủi nhục mà họ đã phải trải qua - từ quá sớm 🌿 2 replies
0 recast
12 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction

Lược sử về Bậc thầy Siêu thực Salvador Dali
Là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất trong lịch sử nghệ thuật, Salvador Dali (1904-1989) được nhớ đến nhiều với tính cách ngông cuồng và bộ ria mép mang tính biểu tượng cũng như các tác phẩm sáng tạo của mình — bao gồm cả hội họa, điêu khắc, sản phẩm và thiết kế. hay cả như điện ảnh. Khi ông qua đời vào năm 1989, Dali thậm chí còn khẳng định rằng ông được chôn cất trong bảo tàng của riêng mình, để minh chứng lâu dài rằng đối với nghệ sĩ, cũng như khán giả của ông, nghệ thuật và con người là không thể tách rời.
Một người tự xưng là người theo chủ nghĩa tự do, Dali đã tạo ra những bức tranh mang tính cá nhân cao với hình ảnh đẹp như mơ đã đủ độ chín muồi để phân tích theo trường phái Freud. “Có lẽ với Dali, đó là lần đầu tiên cửa sổ tâm hồn được mở rộng hoàn toàn,” nhà lãnh đạo Chủ nghĩa Siêu thực André Breton nhận xét vào năm 1929, mặc dù sau đó nhà thơ đã loại Dali khỏi phong trào Siêu thực. Niềm đam mê của Dal với chứng loạn thần kinh tình dục và cái chết, cùng với nỗi ám ảnh kỳ lạ về châu chấu, đã tạo nên thương hiệu độc đáo của Chủ nghĩa siêu thực của riêng ông, kết hợp phong cách học thuật với chủ nghĩa tiên phong và đặt nền móng cho các thế hệ nghệ sĩ sau này.
____________________________
Nguồn: https://www.artsy.net/.../the-art-genome-project-what-you... 2 replies
1 recast
11 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
1 reply
0 recast
1 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
4 replies
1 recast
10 reactions
0 reply
0 recast
8 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
3 replies
1 recast
9 reactions
0 reply
0 recast
0 reaction
2 replies
0 recast
9 reactions